em lặng lẽ bước trong hàng mưa tầm tã
em lặng lẽ khóc trong cơn mưa mùa hạ
em lặng lẽ gạt 2 hàng nước mắt
[ bởi vì ]
Ko có ai đứng cạnh che chở
ko có an ủi khi buồn
Ko có ai biết em đau thế nào
[ có ai biết ]
em cảm thấy đau ko
Cảm giác của em thế nào ko
em hụt hẵng thế nào ko
[ Em ]
Cần 1 người trong những ngày mưa tẫm tã
Cần 1 người trong những nỗi đau của cuộc đời
Cần 1 người ngồi nghe em nói
[ nhưng ]
Chả ai hiểu những gì em nghĩ
Chả có ai hiểu em đau khổ thế nào
Chả có ai hiểu em buồn biết bao nhiêu
[ có lẽ ]
em vẫn phải buồn
em vẫn phải khóc
em vẫn phải cô đơn
[ khóc ]
Vì ngoài trời đang mưa
Vì em đang cô đơn
Vì nhớ một ai đó
Nước mắt cứ rơi lặng lẽ
Con tim đau nhói từng giờ
em buông tay.........kệ cho cuộc sống tiếp tục
Để rồi em ngồi lại......đợi ......và........chờ
Làm sao đây
Làm sao để có thể bước qua anh mà không1 chút vướng bận
Làm sao để cười thật tươi mỗi khi nhìn they anh
Làm sao để em thôi hok còn nhớ anh nữa
Làm sao để em thôi không khóc mỗi khi nhớ đến anh.
Anh biết không
Nhiều lúc em muốn sống sắt đá hơm 1 chút
sắt đấ hơm 1 chút để tự tập sống cho riêng mình
Nhiều lúc em muốn sống mạnh mẽ hơn1 chút
mạnh mez hơn 1 chút để biết em không yếu đuối
Nhiều lúc em muốn lạnh lùng hơn 1 chút
lạnh lùng hơn 1 chút để biết chẳng có ai như em
Nhiều lúc em muốn sống khép kín hơn 1 chút
khép kín hơn 1 chút để biết mình mình đang đau
Nhiều lúc ngồi nghĩ lại
Em thích
Em thích đc ngồi nhìn anh thật lâu
thích đc nghe anh nói
thich đc anh chêu rằng người tôi yêu mét mốt bẻ đôi
thich đc nắm tay anh đi trên đường hàng giờ mà không biết mỏi
thích ngồi sau xe ôm anh thật chặt
thế nhưng em lại chưa làm bao giờ
em thấy cô đơn
mỗi khi trên đường đi học về nhìn thấy người ta tay trong tay
thì em lại tự cười va chê họ cho rằng đó là sự ồn ào va phức tạp
em vội vàng trở về vs căn nhà vs bao nhiêu kỉ niệm mà em không nghĩ là em có thể quên đc nó
nếu như có 1 ngày anh quay về thì em muốn nói vs anh 1 câu thôi
"Hãy yêu em như thể hôm nay là ngày cuối cùng ta bên nhau anh nhé"